Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2009

Tặng chiếc răng khểnh

Tặng chiếc răng khểnh

TẠ VĂN SĨ

Đều đặn thế, tự nhiên lơ đễnh mọc
Hạt răng ngà – một chiếc đứng so le
Nửa ngậm miệng nửa để vờ vĩnh hở
Cứ vô tình, cố ý – giấu rồi khoe!

Như răng người, ta đứng vậy so le
Đành khổ sở, không xếp vào đâu được
Đành tội nghiệp, như một lần lạc bước
Lỡ mê người không biết cách nào ra!

Tình ta chắc một đời như răng khểnh
Chắc một đời khập khểnh đứng so le
Để trang điểm chút duyên thầm con gái
Người không đành giấu giếm, cứ đem khoe

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét