Nhưng ai vẫn ở xa xôi chốn nào
Ngoài kia mưa lộng gió gào
Vắng em nên cả trăng sao cũng buồn. .....
Mây sầu để nước mắt tuôn.
Không em nhà lạnh căn buồng vắng tanh.
Vào ra riêng một mình anh.
Đứng ngồi vẫn chỉ loanh quanh nỗi sầu.
Lễ tình hay lễ niềm đau.
Tương tư anh góp tình sầu thành thơ.
Về đây em hỡi người mơ.
Nhớ nhung đau xót dại khờ tim anh.
Đất trời như mất màu xanh.
Hồn anh dẫy chết trên ghềnh nhớ thương.