Thứ Ba, 15 tháng 12, 2009

Đôi vai gầy…

Đôi vai gầy…

Tặng...



Trời mùa đông có những chùm mây bàng bạc treo lủng lẳng trên nhành cây Thượng Đế, có giọt mưa réo rắt vang lên trong cung đàn nỗi nhớ và có con đường ai về ướt đẫm những bóng ô…Tôi thích mùa đông!! Mùa đông buồn và hiền như chính cô bé đã từng tồn tại trong trí tưởng tượng của tôi cả thời thơ dại mỗi khi nghĩ về những đợt gió lạnh khe khẽ lùa vào cổ áo, một cô bé có đôi mắt xa xăm luôn nhìn xuống đôi giày vải thấm nước và luôn quàng chiếc khăn len màu lông chuột ấm áp, một cô bé chẳng bao giờ cười…

Tôi thích cái cảm giác được đi chung ô với một ai đó, được nhìn thấy một bên vai nhòe nước, đôi vai gầy một thấp một cao, đôi vai không phải của riêng tôi. Người ta nói những cơn mưa luôn làm nên nước mắt… Đúng vậy, đứng trước mưa dường như ai cũng buồn và nhạy cảm. Có cái gì đó trống tuênh trống toác, cái gì đó được ấn thật sâu vào nỗi nhớ và… khi nghe thấy những tiếng rơi tí tách lại òa lên nức nở. Mưa ở nhà ấm áp biết bao… Nhưng… đứng bên Đôi vai gầy cao lớn ấy tôi lại thấy nhỏ long, chiếc ô không làm nỗi buồn tan vào gió nhưng lại che hết những giọt mưa định làm nhòe mắt tôi…

Đêm nay trên con đường phố đầy những ánh đèn xanh đỏ, tôi nhè nhẹ bước trong tiết trời se se lạnh. Cơn gió vô hình nào đó ùa đến làm má tôi buông buốt… có mùi thơm của cỏ dại quê tôi… Nơi nào trong những dòng người tấp nập ngoài kia có hương thơm kì lạ của loài cỏ dại không tên ấy??!! Xoay người trong vô thức, tôi nghe tim mình đập mạnh và… đằng sau tôi là dáng người cao lớn ấy, Đôi vai gầy cười rạng rỡ đón cái nhìn ngạc nhiên của tôi với bàn tay nắm chặt nhành cỏ dại không tên, bàn tay ấm áp sẽ dắt tôi đi hết con đường ngào ngạt yêu thương này… Mùa đông chẳng phải đẹp và ấm áp thế sao…!!!



bonmatcatinh@yahoo.com



Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2009

Nói Với Em

Nói Với Em

phép cộng của tình yêu
là khi em hơn dỗi
phép chia của tình yêu
là một lần nôn nỗi

bên nhau tròn trăm tuổi
ta vẫn thèm số dư
thơi gian dù tiếp nối
tình yêu không phép trừ

gian khổ hay cách trở
yêu nhau thêm bội phần
và vơi anh khi đó
tình yêu là phép nhân

ánh mắt của em

ánh mắt của em







Mắt em là cả dòng sông
Thuyền anh lướt nhẹ bềnh bồng say sưa
Mắt em là những hạt mưa
Cho anh tắm mát những trưa oi nồng





Mắt em là cả mùa đông


Anh đem tuyết rải khắp đồng trắng xinh


Mắt em là cả hành tinh


Chỉ anh duy nhất được nhìn thấy em





Mắt em là chiếc giường êm


Cho anh ngủ mãi suốt đêm yên lành


Mắt em ngời sáng long lanh


Cho anh đắm đuối không đành rời xa.





Vì sao mắt, em yêu buồn vời vợi


Trong đáy sâu chẳng còn có bóng anh


Chút trang điểm hồng lên thêm phần tủi


Lặng lẽ cười nhẹ vuốt mái tóc xanh





Tôi nằm mơ, một giấc mơ bình dị


Có anh em và tình nghĩa vợ chồng


Buổi sáng thức mà em còn say ngủ


Trán thơm nồng tan loãng với hư không





Hình như muộn, trễ rồi em yêu ạ


Chỉ là mơ chút hạnh phúc bâng quơ


Vội ghi chép thành bài thơ trên giấy


Chẳng còn tâm dòng chữ chợt hững hờ





Tôi cúi xuống để hôn em lần cuối


Trời lạnh căm hay em chẳng còn yêu


Thôi thì nhận như thay lời từ giã
Nắng nhạt rồi chiều ngơ ngác cô liêu






nuhonthanchet990@gmai.com


(tựa do mình tạm đặt nêu không được thì tác giả vui lòng pm cho mình để mình sửa nha )

Thứ Năm, 3 tháng 12, 2009

Quà tặng cuộc sống

TRĂNG

Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá
Ánh sáng tuôn đầy các lối đi.
Tôi với người yêu qua nhè nhẹ...
Im lìm, không dám nói năng chi.




Bâng khuâng chân tiếc dậm lên vàng
Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang,
Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá,
Và làm sai lỡ nhịp trăng đang.


Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh,
Cho gió du dương điệu múa cành:
Cho gió đượm buồn, thôi náo động
Linh hồn yểu điệu của đêm thanh.

Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ,
Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ.
Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá !
Hai người, nhưng chẳng bớt bơ vơ.
Xuân Diệu

---***Mỗi bài thơ là một đóa hoa dành tặng riêng cho cuộc sống mến yêu này***---

Những câu thơ về tình yêu


Những câu thơ về tình yêu


1. Yêu ai yêu chỉ một người

Đừng nghe tiếng gọi của người thứ hai

Mặc dù anh ấy đẹp trai

Nhưng lòng anh ấy đẹp không hỡi người.


2.Trời hết mưa chưa chắc trời đã sáng

Tình hết buồn chưa chắc đã quên anh


3.Em đã nói không còn yêu anh nữa

Mà tim đau sống dậy không cùng

Giọt nước mắt chảy dài trên má

Khi đường về không có bóng anh.


4.Tôi biết tình yêu là liều thuốc độc

Giết lòng tôi trong những lúc cô đơn

Mà sao tôi cứ mãi đi tìm

Một tình yêu trong nỗi tuyệt vọng.


5.Thất tình mới biết yêu là khổ

Say tình mới biết khổ vì yêu

Thức đêm mới biết đêm dài

Yêu người mới biết những ngày đợi mong.


6.Anh nói rằng anh mến em nhất

Em mỉm cười quay mặt bỏ đi

Nhưng trong lòng em muôn lời muốn hỏi

Người thứ hai anh mến là ai?


7.Tôi yêu người mà người nào hay biết

Bởi vì tôi có chịu nói ra đâu

Khi thấy người đi cùng cô gái

khácLòng tôi thắt chặt nỗi u buồn.


8.Một loài hoa không chờ hai chủ

Một tấm lòng không ấp ủ hai tim.

9.Khi chưa yêu tôi có quyền lựa chọn

Khi yêu rồi chỉ có một mà thôi.


10.Tôi sợ tình anh như bướm trắng

Lượn quanh bên những đoá hoa tươi

Đến khi hoa ấy tàn lụa

Bướm trắng vô tình để hoa rơi.

*Được không vậy các bạn *
~~~~~~~~~~~~~~~ Chữ Ký ~~~~~~~~~~~~~~~

HÒ HẸN MÃI CUỐI CÙNG EM CŨNG ĐẾN

HÒ HẸN MÃI CUỐI CÙNG EM CŨNG ĐẾN





Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến

Chỉ tiếc mùa thu vừa mới đi rồ


i Còn sót lại trên bàn bông cúc tím


Ba cánh tàn ,bốn cánh sắp sửa rơi





Hò hẹn mãi cuối cùng em đã tới


Như cánh chim trong mắt của chân trời


Ta đã chán lời vu vơ giả dối


Hót lên ! dù đau xót một lần thôi





Chần chừ mãi cuối cùng em cũng nói


Rằng bồ câu không chết trẻ bao giờ


Anh sợ hãi,bây giờ anh mới nhớ


Em hay là cơn bão tự ngàn xa





Quả tim anh như căn nhà bé nhỏ


Gió em vào nếu chán gió lại ra


Hò hẹn mãi cuối cùng em đứng đó


Dẫu mùa thu ,hoa cúc cướp anh rồi