Thứ Tư, 8 tháng 4, 2009

Hướng biển


Hướng biển

TẨU NHẬT QUÍ



Cuối hè, ta lại gặp nhau sau những chuỗi ngày dông dài xa cách. Lòng anh đau đáu trước đó cả đêm, bởi ta vừa qua một đoạn dốc không ít hiểm trở. Ừ, nhưng anh và em vẫn phải tin!



Em vẫn để yên bàn tay mềm ngoan giữa lòng bàn tay anh khô gầy, khe khẽ gật đầu khi anh chỉ tay về phía cuối đường - nơi hai đứa hẹn hò thời sinh viên nhiều mơ mộng. Chợt nghe vọng lại xa gần những lần giận dỗi. Anh càng không muốn nhớ vì cớ gì hai đứa phải làm ngơ dù ngồi chung lớp học.



Ngày mới quen, em khách sáo nằn nì đưa anh chiếc áo mưa ngoài rào ký túc xá. Anh vẫn chứng nào tật ấy, vẫn mâu thuẫn, không mặn mà với những điều tỉ mỉ lại cứ thèm được em quan tâm..., rồi phóng xe ra về một mạch. Anh cứ để em trách là kẻ vô tâm, còn em thì không khéo sẽ biến anh thành đứa trẻ... Và trước mắt mình, anh bỗng muốn thành đứa trẻ nghịch trong mưa, đùa trên cát cùng em. Biển ưu tư nhờ nhợ không rõ tên màu sắc trên bầu trời, bỗng xanh ngời mỉm cười từng cơn sóng vỗ về man mác. Sóng ve vuốt chân em, sóng theo anh ồ ạt cùng em xoay tròn...



Gần bờ, đảo xanh về đêm cứ hoài tiếng sóng. Không cần nhìn mắt em, anh lại khẽ hát câu tình về biển cho em. Trăng trên cao khiến ta cứ men theo đầu sóng bước cùng trăng. Lạ! Biển dù bao la hòa khung trời thăm thẳm tối... ấy mà ta vẫn chẳng thể nào có cảm giác lẻ loi!



Tựa lan can trên một căn miếu nổi tiếng, và gió dạt dào rối tóc em.



Đất đảo cũng nhoẹt vàng nhưng dường như không có sắc tím bằng lăng. Chỉ thấp lè tè khiêm tốn những chùm sim lách mình giữa những khe đá hay e ấp phe phẩy ven lối mòn. Chắc mai này em lại quí hoa sim!?



Anh dắt tay em qua từng mỏm đá. Lá cuộn dòng nhấp nhỏm trôi xa. Suối như em, như anh, muốn chảy mãi không già. Và em còn bảo “Cứ để chân sẵn sàng cho đá trượt. Nước dưới chân như thử thách đời mình...”. Anh thì thích câu cá nhưng lại thiếu sự kiên trì, thế mới chỉ có thể cùng em chung một cần câu...



Xa biển, nghĩa là phải rời nhau. Em bịn rịn Suối Tranh, anh bồi hồi giữa Bãi Sao hoang vắng. Ngày nào có về với biển hay không về với biển nữa, ta vẫn sẽ về bên nhau. Xin cùng nhau hướng về nơi có ngọn hải đăng xa tít ấy - như thể hướng về một ngày tràn đầy hi vọng và hạnh phúc của đôi ta!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét